Ở mỗi chúng ta bao hàm chặng khắc ghi sâu vào trọng tâm trí của nhau đối mang Đinh Mật thì làm ra lúc Lục Thời Miễn hút thuốc, góc nhìn vừa trầm lắng vừa thờ ơ.
Ra mắt truyện quả ngọt năm tháng
Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên
Thể loại: Truyện ngôn tình sủng
Trích đoạn truyện Quả ngọt năm tháng
Năm đó, hôm ấy, Đinh Mật 17 tuổi lại thức dậy muộn, ấp ủ cái đầu bờm xờm phi vào nhà tắm, vừa tất tả chải đầu vừa la: “Mẹ ơi chị em xỏ dây giày giúp bé với, về tối qua nhỏ không để ý, bé chuẩn bị không kịp rồi!”
Chu Thanh đáp: “Vẫn còn sớm mà lại. Sao nhỏ mau lẹ thế?”
Đinh Mật đang đánh răng, vụng về bịa chuyện: “Con nên đi học tiếng Anh sớm! Buổi sớm yên tĩnh dễ học cùng lòng từ mới ạ.”
Vào sáng thứ Hai, bốn, Sáu mỗi tuần, Lục Thời Miễn vẫn mang đến trường sớm chặng 40 phút để chơi bóng, cô mong muốn đến trường cùng cậu, vắt nên phải dậy sớm gần một tiếng. Tuy nhiên cô thường không dậy nổi, đặc biệt là vừa mới đây trời càng ngày càng lạnh.
thành viên mập dĩ nhiên thích trẻ em chịu khó tự giác. Chu Thanh xỏ dây giày mang đến cô, đặt ngay ngắn cạnh cửa ngõ. Ăn sáng là bánh bao sở hữu sữa đậu nành cũng đã đặt sẵn trên bảng giá sát đó.
Đinh Mật vội hối hả vang đeo cặp, đi giày, thắt buton nơ bướm thật xinh.
“Chào bà bầu, con đi học ạ.” cắm một miếng bánh bao, vừa ngậm ống hút vừa nhảy chân sáo xuống tầng, lấy xe đạp bật dậy khỏi nhà để xe, Đinh Mật lướt đi cũng như một cơn gió.
băng qua dãy biệt thự hạng sang san gần kề, thoáng thấy trong sân của toà căn nhà nằm ko kể nhất đã hết bóng chiếc xe đạp, Đinh Mật càng đạp Cấp Tốc hơn, mà thậm chí nhấc mông lên, nghiêng bạn mượn lực lao về bên trước, thật sự là một nữ giới như gió.
>> Đọc thêm truyện ngôn tình quân nhân
May là đạp đến chuyển giao lộ thì thấy thiếu niên vừa thông qua mặt đường kia, lúc lướt qua hòm rác, cậu Cấp Tốc tay xác thực ném tọt vỏ hộp đậu nành vào hậu sự.
Đinh Mật gặm ống hút đuổi tới, lúc chạy qua áo quan rác cũng bắt chước động tác cử chỉ của Lục Thời Miễn….
các kết quả không trúng!
vỏ hộp lăn lông lốc bên trên đất, cuối cùng nằm cá biệt ở kề bên cỗ áo rác. Đinh Mật chú ý chiếc xe đạp sẽ chạy tít xa nọ, buồn phiền xuống xe nhặt rác bỏ lại vào quan tài.
Lúc Đinh Mật đuổi mang lại trường, Lục Thời Miễn sẽ chiếc chìa khóa dứt, cô gấp rút đẩy xe xông tới. Khoang mũi đáng yêu tinh xảo của thanh nữ bị gió thổi đỏ, hai má cũng hồng lên, đôi mắt nhân tình câu chú ý cậu không ổn định, vừa hít mũi vừa nói: “Lục Thời Miễn, cậu đã nhận thức thấy tớ nhưng cũng chưa chờ.”
Lục Thời Miễn khoác cặp lên lưng, kéo khẩu trang Black xuống nhét vào túi đồng phục, nhàn nhạt liếc cô một cái: “Tóc rối tung kìa.”
Đinh Mật cào cào mớ tóc ngắn, nhanh chóng chỉnh mái. Chuyện này cô làm rất thuận tay, chẳng mấy chốc mà mái tóc bị gió thổi loạn sẽ ngoan ngoãn bao bọc lấy mặt tai, cũng như một em nhỏ tuổi sứ đáng yêu lanh lợi.
Từ Khiên một tay ủ ấp bóng rổ, một tay dắt xe đi qua lưng hai chúng ta, chóng vánh khóa xe, đưa bóng qua lại: “A Miễn, đi thôi.”
mang đến cặp sách cậu ta còn chẳng với.
Lục Thời Miễn ném cặp vào lòng Đinh Mật: “Mang vào lớp giúp tớ.”
Đinh Mật ôm hai mẫu cặp sách đứng ở nhà xe, rất muốn quăng luôn dòng cặp của cậu.
Dám sai bảo cô thì thử ngóng cô xem!
Đinh Mật ôm ấp hai loại cặp sách đặt chân tới lớp 11(1), ném chiếc cặp Đen lên bàn học dãy sau cuối, đoạn quay về số chỗ ngồi đằng trước của mình.
Cả phòng học có duy nhất một thành viên gia đình cô. Đinh Mật buồn chán lấy tờ bài xích thi Toán vừa được trả hôm qua ra, nhìn điểm số bên trên giấy, cố gắng cây bút đâm chọc một hồi. Nghĩ nạm nào cô lại đứng dậy tìm đến bàn học của Đỗ Minh Vy lục ra một quyển tiểu thuyết, về nơi lật ra xem.
Vừa qua khám nghiệm giữa kỳ phải chúng ta phần nhiều cực kỳ lười biếng, mãi mang đến trước khi giờ đọc sách buổi sớm chặng 10 phút, cả đám new lục tục đến lớp.
Đỗ Minh Vy âm thầm lặng lẽ lần đến sau lưng Đinh Mật, bất cứ lúc nào rút quyển sách cô sẽ đặt dưới tay ra, Đinh Mật giật mình, còn Đỗ Minh Vy thì sẽ yên vày ngồi cạnh bên cô: “Không buộc phải mày không đọc tiểu thuyết ngôn tình sao? Dám nhân lúc tao không ở giai đoạn này mà lại đọc trộm.”
Chúc Anh chị đọc truyện vui vẻ!